- Bước chập chững xa vòng tay MẸ; Cuộc đời nghiệt ngã có sao đâu; Chỉ cần nhìn lại mẹ vẫn còn đó; Niềm tin con vẫn giữ trong tim!
Con một đứa con gái hai mươi tuổi đầu.Con thấy con thật hạnh phúc vì được sống trong một gia đình luôn yêu thương con vô bờ bến.Hơn nữa, con thật hạnh phúc vì được làm con của Mẹ!

Mẹ! Con không chắc những dòng chữ này Mẹ đọc được nhưng tất cả những gì con đang viết sẽ cố gắng khiến mẹ thấy mẹ à.Những dòng chữ, những cảm xúc của con nó bắt nguồn và xuất phát từ trái tim của con.Khi con đang loay hoay gõ những dòng chữ này con muốn nói: Con nhớ mẹ nhiều lắm.
Mẹ của con năm nay ngoài bốn mươi,khi nhắc đến tuổi của mẹ con thấy nghẹn ngào quá.Con thấy mọi người đều có ngày sinh nhưng vì bà ngoại không nhớ ngày sinh của mẹ nên chỉ biết mẹ sinh năm bao nhiêu chứ ngày thì không biết vậy đến nay khi mẹ sinh con ra và khi con bằng này tuổi rồi con vẫn không biết được ngày sinh của mẹ.Con chưa bao giờ được nói câu: Chúc mừng sinh nhật mẹ " Con thấy mỗi lần bạn con chúc mừng sinh nhật mẹ của họ, con thấy tủi thân quá con thấy thương mẹ.Con xin lỗi...
Mẹ của con xinh đẹp lắm mẹ có biết không? Nhưng con thấy lặng đi khi con nhìn lên khuôn mặt mẹ dần dần xuất hiện những nếp nhăn ở trán và rồi những cái nám ở trên khuôn mặt.Con thấy chợt nhói trong tim và rồi những lần mẹ cầm điện thoại hay xem một cái gì đó mẹ đều nheo mắt để nhìn được thấy.Con hiểu khi con ngày một lớn cũng là ngày đó mẹ già đi một tuổi.Tim con quặn vào,nước mắt con rơm rớm.Mẹ không biết đã vô số lần con nhìn lặng theo mẹ và rồi gạt nước mắt quay đi.Con xin lỗi...
Mẹ của con là út trong gia đình đáng ra sẽ rất nhàn phải không? Nhưng mẹ à con đang tự hỏi: "Sao mẹ vất vả quá vậy? Tại sao mẹ Tốt quá vậy? Tại sao mẹ giỏi quá vậy và...và tại sao việc gì Mẹ cũng gánh trên vai vậy hả mẹ? Con thấy đau lòng lắm con thấy mệt mỏi thay cho mẹ đến mức nhiều lúc con hay gắt lên với mẹ rằng: Mẹ cứ kệ đi mẹ cái gì cũng ôm vào người thế rồi khổ? Con xin lỗi...

Mẹ của con à! Con xin lỗi, con ngàn lần xin lỗi me.Gía như những lời xin lỗi của con có thể bù đắp lại những mệt mỏi những nhọc nhằn mà mẹ đang gánh thì con nguyện con xin lỗi cả đời này cũng được.Con thấy con là một đứa con gái chả giúp được mẹ chuyện gì dù con là con gái lớn trong gia đình.Mỗi lần con nhìn lại bản thân con mà con thấy con vô dụng quá và cảm thấy có lỗi với mẹ biết chừng nào. Con xin lỗi...!
Con xin lỗi mẹ: Rằng con không biết đã bao lần mẹ khóc vì con.Giờ con nghĩ lại con thấy đau lòng lắm mẹ à!Mẹ con hiểu, mẹ thương con tình thương yêu đó là tình thương vô giá mà con có được.Con hiểu giờ con lớn con đang dần bước ra khỏi vòng tay mẹ.Con hiểu cuộc đời này nghiệt ngã đến như nào.Con hiểu rằng con phải bước đi từng bước dẫu những bước chân trên con đường con đi có thể đau lắm nhưng con vẫn sẽ cố gắng mẹ ạ! Con không muốn sống mà nương tựa vào mọi người vì Con không muốn ánh mắt mẹ nhìn con thất vọng hay lo lắng cho con vì mẹ đã quá đủ mệt mỏi rồi.Con muốn một ngày nào đó: Mẹ có thể mỉm cười nhìn con một cách hạnh phúc nhất.Con sẽ khiến Mẹ hạnh phúc và tự hào vì con mặc dù con không hề giỏi giang nhưng con sẽ thành đạt. Mẹ hãy tin tưởng vào con mẹ nhé: Mẹ hãy sống sống thật lâu xem con gái của mẹ trưởng thành mẹ nhé! Con hứa con sẽ không phụ lòng mẹ đâu. Con hứa sẽ không là "Gánh nặng trên vai mẹ" ^_^
Chia sẻ:
Chia sẻ
